【漢語大詞典●嗷然】
<P align=center>【漢語大詞典●嗷然】<p><br>亦作“嗸然”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
哀號貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『東觀漢記·殤帝紀』:“國祚中絶,社稷無主,天下嗸然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·外戚傳·王蘊』:“今百姓嗷然,路有饑饉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『啟事上奉寧軍陳侍郞』:“不幸皇天降凶,罹此大酷,血屬百口,嗸然無歸,瀕於溝壑者數矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·呂無病』:“兒望見父,嗷然大啼,孫亦淚下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]