【漢語大詞典●嗷】
<P align=center>【漢語大詞典●嗷】<p><br>①[áoㄠˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』五勞切,平豪,疑。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“嗸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.哀號聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『說文·口部』:“嗸,衆口愁也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸魏源『金陵懷古』詩:“不信六朝金粉地,但聞中夜澤鴻嗸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.叫呼聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·強國』“百姓讙敖”唐楊倞注:“敖……亦讀爲嗷,謂叫呼之聲嗷嗷然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“嗷嗷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]