豐碩 發表於 2013-2-22 00:13:16

【漢語大詞典●善頌善禱】

<P align=center>【漢語大詞典●善頌善禱】<p><br>
善於頌揚和祈求。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂能寓規勸於頌禱之中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·檀弓下』:“晉獻文子成室,晉大夫發焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張老曰:‘美哉輪焉,美哉奐焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>歌於斯,哭於斯,聚國族於斯。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>文子曰:‘武也,得歌於斯,哭於斯,聚國族於斯,是全要領以從先大夫於九京也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北面再拜稽首。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>君子謂之善頌善禱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“張老因美而譏之,故爲善頌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
文子聞過即服而拜,故爲善禱也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·樂志十四』:“善頌善禱,三加彌尊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●善頌善禱】