【漢語大詞典●嗟來】
<P align=center>【漢語大詞典●嗟來】<p><br>1.歎詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>來,語助。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·大宗師』:“嗟來桑戶乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 嗟來桑戶乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 而已反其眞,而我猶爲人猗!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.“嗟來之食”的略語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·孝養』:“夫嗟來而招之,投而與之,乞者猶不取也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陶潛『有會而作』詩:“嗟來何足吝,徒沒空自遺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明馮夢龍『智囊補·閨智·樂羊子妻』:“志士不飲盜泉,廉士不食嗟來,況拾遺金乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“嗟來之食”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]