豐碩 發表於 2013-2-21 23:19:06

【漢語大詞典●喑啞】

<P align=center>【漢語大詞典●喑啞】<p><br>
1.啞巴,口不能言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·入國』:“聾盲、喑啞、跛躄、偏枯、握遞不耐自生者,上收而養之,疾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳鼎『八大山人傳』:“父某,亦工書畫,名噪江右,然喑啞不能言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂沉默不語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·刑法志』:“吾聞語曰:‘一歲再赦,好人喑啞。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧炎武『二月十日有事於欑宮』詩:“頽陽不東升,節士長喑啞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.嘶啞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭紅『橋·過夜』:“女孩坐在角落里面咳嗽著,那老婦人簡直是喑啞了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>草明『延安人』:“她的喑啞的嗓音,突然給一個高大的人影所擾亂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●喑啞】