【漢語大詞典●單貧】
<P align=center>【漢語大詞典●單貧】<p><br>孤貧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·陸瑁傳』:“<陳國、陳融等>皆單貧有志,就瑁遊處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·高帝紀下』:“單貧及孤老不能自存者,即聽番籍,郡縣押領。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐孟簡『<詠歐陽行周事>詩序』:“悲夫,生於單貧,以徇名故,心專勤儉,不識聲色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]