【漢語大詞典●喪師】
<P align=center>【漢語大詞典●喪師】<p><br>1.謂失去民心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·文王』:“殷之未喪師,克配上帝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“師,衆也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂戰敗而損失軍隊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·隱公十一年』:“犯五不韙,而以伐人,其喪師也,不亦宜乎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『辯亡論下』:“彊寇敗績宵遁,喪師太半。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王瓊『雙溪雜記』:“毛銳喪師不加罪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]