豐碩 發表於 2013-2-21 11:39:46

【漢語大詞典●售】

<P align=center>【漢語大詞典●售】<p><br>
①[shòuㄕㄡˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』承呪切,去宥,禪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.賣出;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
賣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·邶風·谷風』:“既阻我德,賈用不售。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『百喩經·入海取沈水喩』:“經歷多日,不能得售。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『鈷鉧潭西小丘記』:“問其主,曰:‘唐氏之棄地,貨而不售。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致邵文熔』:“藥房所售之現成藥,種類頗多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.買。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『鈷鉧潭西小丘記』:“問其價,曰:‘止四百。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>余憐而售之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·書畫』:“藏書畫者,多取空名,偶傳爲鍾、王、顧、陸之筆,見者爭售,此所謂‘耳鑑’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談異六·高陽民』:“高陽民家子,方十餘歲,忽臂上生宿瘤……一日忽自潰,中有圓卵墜出,尋化爲石。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉工部以一金售之,治膈病如神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.引申指酬謝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷十:“蕃釐祠殿之側,有老圃業花數世矣,一日,以花來獻,予售以斗酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.推行;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
施展;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
實現。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔叢子·嘉言』:“衆人爲此,故各言其方,欲售之以已人之疾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋秦觀『朋黨』下:“姦邪情得而無所售其謀,讒佞氣索而無所啓其口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『寄好義』詩:“志大固難售,心孤邈誰親。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指女子得嫁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·高構傳』:“馮翊武鄕女子焦氏既瘂又聾,嫁之不售。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐裴鉶『傳奇·孫恪』:“小娘子見求適人,但未售也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·人部四』:“無鹽、鍾離春,不售女也,而卒霸齊國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指科舉及第。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『祭虞部張員外文』:“往在貞元,俱從賓薦,司我明試,時維邦彦,各以文售,幸皆少年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元劉祁『歸潛志』卷二:“李夷子遷……有志於功名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>累舉詞賦,不中;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
改試經義,復不售。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·書癡』:“每文宗臨試,輒首拔之,而苦不得售。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●售】