【漢語大詞典●啞啞】
<P align=center>【漢語大詞典●啞啞】<p><br>笑聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·震』:“震來虩虩,恐致福也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
笑言啞啞,後有則也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文引馬融云:“笑聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王維『宋進馬哀辭』:“百官幷入兮,何語笑之啞啞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸袁枚『新齊諧·徐崖客』:“徐乃以手指口,又指其腹,毛人笑愈甚,啞啞有聲,嚮震林谷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]