【漢語大詞典●唆】
<P align=center>【漢語大詞典●唆】<p><br>①[suōㄙㄨㄛ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』蘇禾切,平戈,心。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.慫恿;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
嗾使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元劉廷信『新水令·秋怨』套曲:“空寫下舊事兩三行,故紙百十張,把些個諕鬼瞞神誓,番做了唆秦騙趙謊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸後傳』第十七回:“那興訟搆非、誣誑詞狀、唆人起波的事,一時記不起許多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張步眞『滿足』:“那些大戶人家的孩子,還唆著狗來咬他們”
2.猶噀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>噴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『七國春秋平話』卷下:“被先生咬破中指,向西唆了,狂風起,楚兵三人都在陣中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>猶咬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂將口湊近。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>方光燾『瘧疾』:“吳媽重復又唆著耳根叮囑了她一番話。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]