【漢語大詞典●唐捐】
<P align=center>【漢語大詞典●唐捐】<p><br>落空;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
虛耗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
虛擲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『法化經·觀世音菩薩普門品』:“若有衆生,恭敬禮拜觀世音菩薩,福不唐捐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐玄奘『大唐西域記·健馱邏國』:“今汝此子,即是彼僊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>由以強識,翫習世典,惟談異論,不究眞理,神智唐捐,流轉未息,尙乘餘善,爲汝愛子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>季羨林等校注:“唐捐:虛耗、廢棄之義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『再用前韻寄蔡天啟』:“昔功恐唐捐,異味今得饁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>黃人『<小說林>發刊詞』:“從事小說者,亦何必椎髻飾勞,黥容示節,而唐捐其本質乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]