豐碩 發表於 2013-2-21 09:48:04

【漢語大詞典●哭臨】

<P align=center>【漢語大詞典●哭臨】<p><br>
1.帝后死喪,集眾定時舉哀叫哭臨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孝文本紀』:“毋發民男女哭臨宮殿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宮殿中當臨者,皆以旦夕各十五舉聲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
禮畢罷,非旦夕臨時,禁毋得擅哭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·禮儀志下』:“登遐,皇后詔三公典喪事……百官哭臨殿下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·禮志二六』:“眞宗章獻明肅皇后劉氏,明道二年三月二十七日崩於寶慈殿,遷坐於皇儀殿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十日,宣遺誥,群臣哭臨,見帝於殿之東廂奉慰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『痛史』第六回:“一衆百官禮成之後,便請哭臨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>哭臨過了,方才出來頒發哀詔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛稱人死后集眾舉哀或至靈前吊祭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·孫禮傳』:“禮爲死事者設祀哭臨,哀號發心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『哭汪文端師』詩:“至尊親哭臨,諸老各悲牽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●哭臨】