豐碩 發表於 2013-2-20 19:37:39

【漢語大詞典●哽噎】

<P align=center>【漢語大詞典●哽噎】<p><br>
亦作“哽饐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.謂食物梗塞,難下咽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·敬愼』:“一食之上,豈不美哉,尙有哽噎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『祭范蜀公文』:“聞公之喪,方食哽噎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.悲痛氣塞,泣不成聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王逸『九思·遭厄』:“思哽饐兮詰詘,涕流瀾兮如雨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原注:“饐,一作咽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·儒林傳·張譏』:“每歲時輒對帕哽噎不能勝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『拜月亭』第二折:“一時哽噎,兩處淒涼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四四回:“平兒哭的哽噎難言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李健吾『末一個女人』:“她嗓子里發出哽噎的響聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●哽噎】