豐碩 發表於 2013-2-20 19:17:56

【漢語大詞典●哲匠】

<P align=center>【漢語大詞典●哲匠】<p><br>
1.指明達而富有才能的大臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·殷仲文<南州桓公九井作>詩』:“哲匠感蕭晨,肅此塵外軫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李周翰注:“哲,智也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
匠,謂善宰萬物者;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
謂桓玄也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王維『和仆射晉公扈從溫湯』詩:“謀猷歸哲匠,詞賦屬文宗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指有高明技術的工匠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黎逢『水化爲鹽賦』:“伊昔煮海爲鹽,以稟乎天……是知水化之利可貴,哲匠之謀可硏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫裴度『予自到洛中與樂天爲文酒之會聯句』:“洪鑪思哲匠,大廈要群材。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『金在鎔賦』:“熠耀騰精,乍躍洪鑪之內,縱橫成器,當隨哲匠之心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛指有高超才藝的文人、畫家等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『贈特進汝陽王二十韻』詩:“學業醇儒富,辭華哲匠能。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張彦遠『曆代名畫記·敘畫之興廢』:“圖畫之妙,爰自秦漢,可得而記;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
降於魏晉,代不乏賢,洎乎南北,哲匠間出。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·張子容』:“<張子容>興趣高遠,略去凡近。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>當時哲匠,咸稱道焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『師友詩傳錄』:“若夫神工哲匠,顛倒經樞,思若連絲,應之杼軸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
文如鑄冶,逐手而遷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●哲匠】