【漢語大詞典●哀思】
<P align=center>【漢語大詞典●哀思】<p><br>1.悲傷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
悲愁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“亡國之音哀以思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“樂音悲哀而愁思,言亡國之時民必哀思,故樂音亦哀思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·萬石張叔列傳』:“長子郞中令建,哭泣哀思,扶杖乃能行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·道悼王綸傳』:“溫好學,解屬文,既而作『零陵賦』以自寄,其辭哀思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.悲哀的情思。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·樂府』:“志不出於淫蕩,辭不離於哀思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『過李子德』詩之三:“俠氣淩三輔,哀思叫九閽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指悲哀思念的感情。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>阿英『哀悼李克農同志』:“回溯往事,我怎能不熱淚盈眶,哀思無限!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]