【漢語大詞典●哀荒】
<P align=center>【漢語大詞典●哀荒】<p><br>淒淸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
悲涼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉成公綏『嘯賦』:“收『激楚』之哀荒,節『北里』之奢淫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『與郭祥正太博書』之三:“哀荒未能劇論,當俟異時爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]