【漢語大詞典●咯咯】
<P align=center>【漢語大詞典●咯咯】<p><br>1.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呃逆或咳痰等聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四回:“智深到得禪牀邊,喉嚨裏咯咯地響,看著地下便吐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·魯公女』:“俄聞喉中咯咯有聲,忽見朱櫻乍啓,墜痰塊如冰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>形容笑聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』四四:“<招弟>咯咯的笑起來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>禽鳥鳴聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>艾蕪『端陽節』九:“雞群嚇得來從草堆那邊,飛上籬落,跟著又‘咯咯’地叫著,撲進菜園里去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]