豐碩 發表於 2013-2-20 15:52:03

【漢語大詞典●品題】

<P align=center>【漢語大詞典●品題】<p><br>
1.品評的話題、內容。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·許劭傳』:“劭與靖俱有高名,好共覈論鄕黨人物,每月輒更其品題,故汝南俗有‘月旦評’焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂評論人物,定其高下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『與韓荊州書』:“今天下以君侯爲文章之司命,人物之權衡,一經品題,便作佳士。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸葉廷琯『鷗陂漁話·東坡畫像贊』:“此讚品題文忠,亦能確當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.觀賞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
玩賞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐暢當『蒲中道中』詩之二:“古刹棲柿林,綠陰覆蒼瓦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>歲晏來品題,拾葉總堪寫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王九思『山坡羊·春遊』曲:“垂楊影裏靑驄繫,倚杖藜,春光細品題。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·石言』:“主人方盤礴其(硯石)間,窮日達晨,摩挲品題,樂以忘貧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.對詩文書畫等的評論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指詩文書畫上的題跋或評語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·經籍會通一』:“儻更因當時所有,創及亡篇,咸著品題,稍存故實,則庶幾盡善矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·薛敷教傳』:“其閱文所品題,百不失一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢泳『履園叢話·收藏·總論』:“晉唐名蹟,品題甚少;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
即有品題,不過觀欵題名而已。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至宋元人始尙題詠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●品題】