【漢語大詞典●品秩】
<P align=center>【漢語大詞典●品秩】<p><br>1.官品與俸秩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀贊』:“其(公主)職僚品秩,事在『百官志』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐張喬『送龐百篇之任靑陽縣尉』詩:“品秩台庭與,篇章聖主聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『謝復官表』:“伏念臣憂患餘生,老病兼至;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
廢黜雖久,尙霑品秩之餘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭續錄·御營制度』:“其次大小官員扈從人等,皆按旗分品秩安立行帳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指等第、次序。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·舜典』“百姓不親,五品不遜”唐孔穎達疏:“品,謂品秩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一家之內尊卑之差,即父母兄弟子是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]