豐碩 發表於 2013-2-20 15:39:23

【漢語大詞典●品格】

<P align=center>【漢語大詞典●品格】<p><br>
1.指物品的質量規格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·顏竣傳』:“及世祖即位,又鑄孝建四銖……而盜鑄彌甚,百物踴貴,民人患苦之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>乃立品格,薄小無輪郭者,悉加禁斷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代齊己『謝人寄南榴卓子』詩:“品格宜仙果,精光稱玉壺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梁紹壬『兩般秋雨盦隨筆·品酒』:“論其(奔牛酒)品格,亦止如蘇州之福貞,惠泉之三白,宜興之紅友。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指文學藝術作品的質量、格調。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『畫記』:“至河陽,與二三客論畫品格,因出而觀之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·文苑傳四·李維楨』:“<維楨>負重名垂四十年,然文多率意應酬,品格不能高也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛等『師友詩傳錄』八:“<七言律詩>至盛唐聲始遠,品格始高。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.品性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
性格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李中『庭葦』詩:“品格淸於竹,詩家景最幽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋羅大經『鶴林玉露』卷一:“洛陽人謂牡丹爲花……尊貴之也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦如稱歐陽公、司馬公之類,不復指其名字稱號,然必其品格超絶,始可當此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪蛟『潮嘉風月記·麗品』:“酉姐品格端好,能誦『毛詩』及『四子書』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『老煙的故事』:“爲了尊重他那精細的品格,我特別邀請他到天井里去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指官品,爵秩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元典章·聖政一·飭官吏』:“第三考封贈,祖父母、父母品格不及封贈者,量遷官品。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●品格】