豐碩 發表於 2013-2-20 15:04:10

【漢語大詞典●咍】

<P align=center>【漢語大詞典●咍】<p><br>
①[hāiㄏㄞ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』呼來切,平咍,曉。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.嗤笑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
譏笑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·惜誦』:“行不群以巔越兮,又衆兆之所咍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『相和歌辭·梁甫吟』:“吳楚弄兵無劇孟,亞夫咍爾爲徒勞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張元幹『八聲甘州·西湖有感』詞:“看盡人情物態,冷眼只堪咍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳夢雷『抒哀賦』:“挾腐鼠以咍鸞兮,罼四周其焉薄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.歡樂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
歡笑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『感春』詩之四:“前隨杜尹拜表迴,笑言溢口何歡咍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『送夏進士序』:“相與語……論三千年史事,意見或合或否,輒咍然以歡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.歎詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示驚異、感歎等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第四本第一折:“咍!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 怎不肯回過臉兒來?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元吳弘道『金字經』曲:“賣了肩頭一擔柴,咍,酒錢懷內揣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.助詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元明戲曲中和聲用字,起加強樂曲節奏的作用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明湯顯祖『牡丹亭·冥判』:“猛見了蕩地驚天女俊才,咍也麽咍,來俺裏來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●咍】