【漢語大詞典●咄嗟】
<P align=center>【漢語大詞典●咄嗟】<p><br>1.歎息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·勤求』:“令人怛然心熱,不覺咄嗟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『范饒州坐中客語食河豚魚』詩:“皆言美無度,誰謂死如麻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>我語不能屈,自思空咄嗟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭雜錄·平定回部本末』:“士卒盡沒,雅將軍咄嗟無他策。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶呼吸之間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂時間倉卒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
迅速。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉左思『詠史』詩之八:“俛仰生榮華,咄嗟復彫枯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北齊書·李渾傳』:“若簡練驍勇,銜枚夜襲,徑趣營下,出其不意,咄嗟之間,便可擒殄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元喬吉『小桃紅·紹興於侯索賦』曲:“一郡居民二十萬,報平安,秋糧夏稅咄嗟兒辦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『歸去來·在轟炸中來去』:“蔣接連問了兩次,我於咄嗟之間,終沒有可能提出任何人來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.呵叱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
吆喝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『三國論』:“<項籍>咄嗟叱吒,奮其暴怒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陳三立『題顧石公松花江踏雪尋詩圖』詩:“皤皤之腹高頰權,咄嗟白眼橫靑天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]