豐碩 發表於 2013-2-20 14:50:48

【漢語大詞典●詠】

<P align=center>【漢語大詞典●詠】<p><br>
①[yǒnɡㄩㄥˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』爲命切,去映,云。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.曼聲長吟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
歌吟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·檀弓下』:“人喜則斯陶,陶斯詠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“詠,嘔也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐許堯佐『柳氏傳』:“喜談謔,善謳詠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.特指歌頌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·東方朔傳』:“彈琴其中,以詠先王之風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.詩作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皇甫枚『飛煙傳』:“賴値兒家有小小篇詠,不然,君作幾許大才面目?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.爲詩體名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳懋仁『續文章緣起·詩類』:“晉夏侯湛作『離親詠』,詠者,引義以呈體者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.用詩詞等形式來寫景抒情。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皇甫枚『飛煙傳』:“或景物寓目,歌詠寄情,來往便繁,不能悉載。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·宿香亭張浩遇鶯鶯』:“今日幸無俗事,先飲數杯,然後各賦一詩,詠目前景物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:詠懷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
詠史;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
詠雪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●詠】