豐碩 發表於 2013-2-20 13:35:46

【漢語大詞典●呼譟】

<P align=center>【漢語大詞典●呼譟】<p><br>
亦作“呼噪”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.嘈雜地叫喊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
喧嚷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·耿純傳』:“<敢死二千人>繞出賊後,齊聲呼譟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文天祥『<高沙道中>詩序』:“二十餘騎遶林呼噪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東周列國志』第八二回:“陣方合,范蠡、泄庸兩翼呼噪而至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『子夜』七:“他眞是被交易所里的呼噪和汗臭弄昏了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.眾鳥鳴叫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸沈初『西淸筆記·庶品』:“又製飛雀,呼噪逼眞,西洋工匠之巧如此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『原野』第一幕:“外面霧里的烏鴉在天空盤旋,盤旋,悽惶地呼噪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂歡呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元鄭廷玉『金鳳釵』第二折:“立丹墀,未呼噪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>恰待揚塵舞蹈,謝君恩展腳舒腰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●呼譟】