【漢語大詞典●和恒】
<P align=center>【漢語大詞典●和恒】<p><br>和順安定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·洛誥』:“奉答天命,和恒四方民。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蔡沈集傳:“和者,使不乖也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
恒者,使可久也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說猶和悅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『非國語上·無射』:“聖人既理定,知風俗和恒而由吾教,於是乎作樂以象之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]