豐碩 發表於 2013-2-20 11:54:13

【漢語大詞典●和美】

<P align=center>【漢語大詞典●和美】<p><br>
1.猶和善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·齊隨郡王子隆傳』:“性和美,有文才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.得體優美;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
和諧優美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『雜著·夔』:“至於夔,則獨無所讓,而又稱其樂之和美者,何也?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『寒燈小話』:“你看他威儀禮貌,出言吐氣,好不和美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東周列國志』第四七回:“昔伏羲氏編竹爲簫,其形參差,以象鳳翼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其聲和美,以象鳳鳴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『<雜詩三首>序』:“可是中國字都是單音,在簡短的詩形里,要有嘽緩和美的節奏,很不易辦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.和睦美滿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『爲武帝與謝朏敕』:“群才競爽,以致和美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明『殺狗記·夫婦叩窯』:“從此永團圓,骨肉再和美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『黑白李』:“不是說咱倆老得和美嗎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●和美】