豐碩 發表於 2013-2-20 11:19:00

【漢語大詞典●呻吟】

<P align=center>【漢語大詞典●呻吟】<p><br>
1.誦讀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
吟詠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·列御寇』:“鄭人緩也,呻吟裘氏之地,祇三年,而緩爲儒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭象注:“呻吟,吟詠之謂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·案書』:“劉子政玩弄『左氏』,童僕妻子,皆呻吟之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『和侯協律詠筍』:“屬和才將竭,呻吟至日暾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸孫枝蔚『次韻酬李伯偉來詩』:“自有呻吟苦,全無唱和詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.因憂勞苦痛而嗟歎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指嗟歎聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·大樂』:“君臣失位,父子失處,夫婦失宜,民人呻吟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·華佗傳』:“一人病咽塞,嗜食而不得下……佗聞其呻吟,駐車往視。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·王學曾傳』:“北敵梟張,士卒固苦,呻吟嗟怨之狀,陛下不聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>田漢『盧溝橋』第三幕:“病室內傷兵累累,呻吟滿耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●呻吟】