豐碩 發表於 2013-2-20 11:16:56

【漢語大詞典●咀嚼】

<P align=center>【漢語大詞典●咀嚼】<p><br>
1.咬嚼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
嚼食。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢司馬相如『上林賦』:“唼喋靑藻,咀嚼菱藕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·博喩』:“故鋸齒不能咀嚼,箕舌不能別味。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王周『齒落詞』:“呼吸缺吾防,咀嚼欠吾助。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周而復『上海的早晨』第四部三八:“他說完了,用叉子叉起冷盤里一塊鴨翅膀在細細咀嚼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲幷吞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
侵吞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·用刑』:“兼弱攻昧,取成定霸,吞噬四隣,咀嚼群雄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『番客篇』:“一聞番客歸,探囊直啟鑰……親戚恣欺淩,鬼神助咀嚼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂咬字吐音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『元會』詩:“笙磬既設,箏瑟俱張。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>悲歌厲響,咀嚼淸商。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.玩味;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
體味。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·序志』:“傲岸泉石,咀嚼文義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟郊『懊惱』詩:“前賢死已久,猶在咀嚼間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『老殘遊記』第九回:“仔細看去原來是六首七絶詩,非佛非仙,咀嚼起來到也有些意味。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉聖陶『線下·一個靑年』:“他對於萬女士的議論,覺得字字入妙,足夠咀嚼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.猶詛咒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
指摘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·左雄傳』:“生爲天下所咀嚼,死爲海內所歡快。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·漢順帝陽嘉二年』引此文,胡三省注云:“咀,在呂翻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·宦者傳·呂強』:“群邪項領,膏脣拭舌,競欲咀嚼,造作飛條。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“膏脣拭舌,謂欲讒毀故也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●咀嚼】