【漢語大詞典●呿吟】
<P align=center>【漢語大詞典●呿吟】<p><br>1.張口舒氣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
呼吸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『素問·寶命全形論』:“呿吟至微,秋毫在目。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張隱庵集注:“呿,臥聲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
口張而不合,氣之虛也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呻吟之聲,氣之實也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言其呿吟之至微,而虛實之秋毫,皆在吾目矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指吟詠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃宗羲『陸鉁俟詩序』:“呿吟謦欬,無不高雅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]