豐碩 發表於 2013-2-19 20:12:45

【漢語大詞典●吹喣】

<P align=center>【漢語大詞典●吹喣】<p><br>
吹吁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呼氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>輕者爲喣,急者爲吹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·祀義』:“風,猶人之有吹喣也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
雨,猶人之有精液也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
雷,猶人之有腹鳴也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『省試性習相遠近賦』:“亦猶一源派別,隨混澄而或濁或淸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一氣脈分,任吹喣而爲寒爲暑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一本作“煦”,誤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吹喣】