豐碩 發表於 2013-2-19 20:00:13

【漢語大詞典●吹火】

<P align=center>【漢語大詞典●吹火】<p><br>
1.對火吹氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·說山訓』:“或吹火而然,或吹火而滅,所以吹者異也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐鄭谷『淮上漁者』詩:“一尺鱸魚新釣得,兒孫吹火荻花中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王闢之『澠水燕談錄·雜錄』:“隣夫見其婦吹火,贈詩云:‘吹火朱脣動,添薪玉腕斜。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指點燈照明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·孫搴傳』:“神武乃引搴入帳,自爲吹火,催促之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>搴神色安然,援筆立就,其文甚美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吹火】