豐碩 發表於 2013-2-19 19:58:40

【漢語大詞典●吹毛求疵】

<P align=center>【漢語大詞典●吹毛求疵】<p><br>
1.吹開皮上的毛,尋找里面的毛病。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比喩刻意挑剔過失或缺點。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語出『韓非子·大體』:“古之全大體者……不吹毛而求小疵,不洗垢而察難知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·中山靖王劉勝傳』:“有司吹毛求疵,笞服其臣,使證其君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳亮『甲辰答朱元晦書』:“撮其投到狀一言之誤,坐以異同之罪,可謂吹毛求疵之極矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四七回:“那廝倒來吹毛求疵,因而正好乘勢去拿那廝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄒韜奮『事業管理與職業修養·工作的檢討』:“言者不存吹毛求疵,故作留難之心;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
聽者也不存諱疾忌醫、過而憚改之意。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦省作“吹毛”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張說『獄箴』:“吏苟吹毛,人安措足!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·齊高帝建元元年』:“候官千數,重罪受賕不列,輕罪吹毛發舉,宜悉罷之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“言吹毛求疵也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『肅政史箴』:“恫疑苛財,吹毛相訟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂指摘細小的毛病。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪樾『茶香室叢鈔·古人疵句』:“如此之類,雖屬吹毛,然不能爲古人諱也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吹毛求疵】