【漢語大詞典●含眞客】
<P align=center>【漢語大詞典●含眞客】<p><br>對修道者的美稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳公綽『贈毛仙翁』詩:“桃源千里遠,花洞四時春。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>中有含眞客,長爲不死人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]