豐碩 發表於 2013-2-19 19:16:06

【漢語大詞典●含香】

<P align=center>【漢語大詞典●含香】<p><br>
1.帶著香氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁江淹『待罪江南思北歸賦』:“桂含香兮作葉,藕生蓮兮吐絲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李百藥『笙賦』:“柳佩翠而辭寒,梅含香而受日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代婦女銜香於口以增芬芳之氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張鷟『遊仙窟』:“豔色浮粧粉,含香亂口脂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋辛棄疾『瑞鶴仙·賦梅』詞:“溪奩照梳掠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>想含香弄粉,豔粧難學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂含服香藥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>香,指春藥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王仁裕『開元天寶遺事·助情花』:“明皇正寵妃子,不視朝政……<安祿山>因進助情花香百粒,大小如粳米而色紅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>每當寢處之際,則含香一粒助情發興,筋力不倦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.古代尙書郞奏事答對時,口含雞舌香以去穢,故常用指侍奉君王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢應劭『漢官儀』卷上:“尙書郞含雞舌香伏其下奏事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『通典·職官四』:“尙書郞口含鷄舌香,以其奏事答對,欲使氣息芬芳也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王維『重酬苑郞中』詩:“何幸含香奉至尊,多慚未報主人恩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明屠隆『綵毫記·仙翁指教』:“你且去近侍君王,准被著簪筆彤墀,含香畫省,起草明光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●含香】