【漢語大詞典●吟牋】
<P align=center>【漢語大詞典●吟牋】<p><br>亦作“吟箋”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.詩稿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范成大『東宮壽詩』:“薰炷爭延祝,吟牋曷讚揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『病起』詩:“收拾吟牋停酒椀,年來觸事動憂端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指寫詩用的紙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元吳渭『送詩賞小劄』:“第三十一名止五十名,各筆一貼,墨一笏,吟箋二遝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]