豐碩 發表於 2013-2-19 13:17:24

【漢語大詞典●名品】

<P align=center>【漢語大詞典●名品】<p><br>
1.名位品級。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·疾謬』:“若高人以格言彈而呵之,有不畏大人而長惡不悛者,下其名品,則宜必懼然冰泮而革面。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·於休烈傳』:“代宗嗣位,甄別名品,元載稱其淸諒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『單州成武縣主簿廳記』:“主簿之任,在名品間最爲卑冗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.名目品類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋趙彦衛『云麓漫鈔』卷十:“陸羽別天下水味,各立名品,有石刻行於世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明朱有燉『風月牡丹仙』第二折:“多謝主人厚禮相待。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>小生今作『洛陽風俗牡丹』之記,留傳萬古。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>敢問牡丹名品是幾何?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.名聲品格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李商隱『櫻桃答』詩:“衆果莫相誚,天生名品高。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳田『明詩紀事己籤·兪允文』:“仲蔚早棄諸生,名品既高,吐屬雋雅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.高品級;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
名貴品種。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·齊武陵昭王曄傳』:“少時又無棊局,乃破萩爲片,縱橫以爲棊局,指點行勢,遂至名品。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·經籍志二』:“搢紳之徒,或取官曹名品之書,撰而錄之,別行於世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋何薳『春渚紀聞·吳興許采五硏』:“自爲兒時,已有硏癖,所藏具四方名品,幾至百枚,猶求取不已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明申時行『適適園牡丹亭』詩:“題處皆名品,開時正豔陽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.辨明品級。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·銘箴』:“蓍龜神物,而居博奕之中;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
衡斛嘉量,而在杵臼之末。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曾名品之未暇,何事理之能閑哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●名品】