【漢語大詞典●合遝】
<P align=center>【漢語大詞典●合遝】<p><br>盛多貌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
聚集貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·王褒<洞簫賦>』:“趣從容其勿述兮,騖合遝以詭譎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“合遝,盛多貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐方干『題懸溜岩隱居者』詩:“蒲葵細織團圓扇,薤葉平鋪合遝花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸李斗『揚州畫舫錄·城北錄』:“凍雲合遝,波浪激衡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]