【漢語大詞典●合和】
<P align=center>【漢語大詞典●合和】<p><br>1.匹配。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·入國』:“凡國都皆有掌媒,丈夫無妻曰鰥,婦人無夫曰寡,取鰥寡而合和之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.和諧;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
和睦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“故樂者……所以合和父子君臣,附親萬民也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·有始』:“天地合和,生之大經也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·杜詩傳』:“海內合和,萬世蒙福,天下幸甚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]