【漢語大詞典●合仆】
<P align=center>【漢語大詞典●合仆】<p><br>1.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>倒仆;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
正面朝下地仆倒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『新方言·釋言』:“『說文』:‘仆頓也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>江南運河而東至浙江,謂墜地俛者爲合仆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“合撲”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指俯臥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如:他喜歡合仆著睡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]