豐碩 發表於 2013-2-19 11:34:01

【漢語大詞典●向順】

<P align=center>【漢語大詞典●向順】<p><br>
1.順遂,順從。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『列子·黃帝』:“不知背逆,不知向順,故無利害。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂好的趨向。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『救風塵』第三折:“好人家知個遠近,覷個向順。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.歸順;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
投降。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·廣西土司傳一』:“<諸蠻>及聞招撫,詐爲向順,仍肆劫掠,是以兵連禍結無寧歲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹亞伯『武昌革命眞史』:“留守兵士均紛紛向順,各手纏白布,齊集楚王台待命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.偏向;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
偏袒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『蝴蝶夢』楔子:“他只敬衣衫不敬人,我言語從來無向順。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第五本第三折:“這廝喬議論,有向順。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●向順】