豐碩 發表於 2013-2-19 11:31:28

【漢語大詞典●向背】

<P align=center>【漢語大詞典●向背】<p><br>
1.指切合與不切合。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『尉繚子·天官』:“刑以伐之,德以守之,非所謂天官時日陰陽向背也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂迎合或背棄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏李康『運命論』:“凡希世苟合之士,蘧蒢戚施之人……以闚看爲精神,以向背爲變通。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>勢之所集,從之如歸市;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勢之所去,棄之如脫遺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂擁護與反對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·楊侃傳』:“今且停軍於此,以待步卒,兼觀民情向背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·科場·荐主同咨』:“參劾會試大座師者屢見……而參薦主者無一人焉,其向背最爲易見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛澤東『中國革命和中國共產黨』四:“中農態度的向背是決定革命勝負的一個因素。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謂反復不定,有二心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『大赦詔』:“王室多難,祲沴相仍……故今迷疑互起,向背者多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·韋處厚傳』:“魏博史憲誠懷向背,裴度待以不疑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高云覽『小城春秋』第四七章:“他媽的,人一倒了黴,人心也都向背啦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.謂歸順或背叛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新五代史·雜傳·王珂』:“不然,且爲款狀以緩梁兵,徐圖向背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.正面和背面;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
面對和背向。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉長卿『湘中紀行·秋云嶺』詩:“雲起遙蔽虧,江迴頻向背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『和楊直講夾竹花圖』:“萼繁葉密有向背,枝瘦節踈有直曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙執信『彭蠡湖』詩:“山移舟向背,目蕩心飄搖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●向背】