【漢語大詞典●向外】
<P align=center>【漢語大詞典●向外】<p><br>1.朝外面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋朱熹『與劉子澄書』:“近覺向來爲學,實有向外浮泛之弊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>不惟自誤,而誤人亦不少。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.以外;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
開外。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元關漢卿『竇娥冤』第一折:“美婦人我見過萬千向外,不似這小妮子生得十分憊賴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]