【漢語大詞典●向夕】
<P align=center>【漢語大詞典●向夕】<p><br>傍晩;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
薄暮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陶潛『歲暮和張常侍』詩:“向夕長風起,寒雲沒西山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉長卿『宿懷仁縣南湖寄東海荀處士』詩:“向夕斂微雨,晴開湖上天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋晏殊『殢人嬌』詞:“一葉秋高,向夕紅蘭露墜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明雷士俊『春日詠懷』詩之二:“孤鳥蹲寒樹,向夕鳴不已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]