豐碩 發表於 2013-2-19 10:10:27

【漢語大詞典●同遊】

<P align=center>【漢語大詞典●同遊】<p><br>
亦作“同遊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.互相交往。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·齊語』:“世同居,少同遊,故夜戰聲相聞,足以不乖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·法行』:“曾子曰:‘同遊而不見愛者,吾必不仁也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超『新中國未來記』第三回:“這兩位先生同里,少同學,長同遊,壯同事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.一同遊覽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·捷悟』:“王東亭作宣武主簿,嘗春月與石頭兄弟乘馬出郊,時彦同遊者連鑣俱進。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『槳聲燈影里的秦淮河』:“一九二三年八月的一晩,我和平伯同遊秦淮河。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指同遊者;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
同伴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐許渾『秋思』詩:“琪樹西風枕簟秋,楚雲湘水憶同遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·海公子』:“<張生>開尊自酌,恨無同遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●同遊】