豐碩 發表於 2013-2-19 09:58:58

【漢語大詞典●同堂】

<P align=center>【漢語大詞典●同堂】<p><br>
1.同處一堂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
同居一家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·袁盎晁錯列傳』:“盎素不好鼂錯,鼂錯所居坐,盎去;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
盎坐,錯亦去:兩人未嘗同堂語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『當來日大難』詩:“今日同堂,出門異鄕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>別易會難,各盡杯觴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『袁氏先廟碑』:“由曾及考,同堂異置。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』二:“自從他有了這所房,他的人口便有增無減,到今天已是四世同堂!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂同一祖父。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·賞譽』:“羊長和父繇與太傅祜同堂相善。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·補遺三』:“相國同堂昆季三人,曰石,曰程,皆登宰相,惟福一人歷鎮使相而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“同堂兄弟”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶同門,同學。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元喬吉『金錢記』第四折:“小官有一同堂故友,乃是韓飛卿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳確『答惲仲升書』:“恃同堂之愛,不覺直言至此,死罪!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 死罪!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭續錄·南書房』:“仁廟與諸文士賞花釣魚,剖晰經義,無異同堂師友。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●同堂】