豐碩 發表於 2013-2-19 09:55:30

【漢語大詞典●同席】

<P align=center>【漢語大詞典●同席】<p><br>
1.同一席子,或同坐一席。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古人席地而坐,故云。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后泛指同坐一處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·德充符』:“其明日,又與合堂同席而坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮上』:“父子不同席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·滑稽列傳』:“日暮酒闌,合尊促坐,男女同席,履舄交錯,杯盤狼藉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·禮部一·舊制一廢難復』:“舊制,給事中迴避六卿……今南六科六部,同席公會,儼如寮友。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂共席而眠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指過夫妻生活。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·淮南衡山列傳』:“王謀爲反具,畏太子妃知而內泄事,乃與太子謀,令詐弗愛,三月不同席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉餗『隋唐嘉話』卷中:“薛萬徹尙丹陽公主,太宗嘗謂人曰:‘薛駙馬村氣。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主羞之,不與同席數月。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.同一宴席。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指參加同一宴席者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉瀛『珠江奇遇記』:“時諸妓互相行酒,繡琴遍酌同席,不酌叔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭希仁『從戎紀略』:“吳世昌備酒食款宴,余與同席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>錢鍾書『圍城』三:“斜川把四五張紙,分發同席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指同學。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『厲君墓志銘』:“東陽厲詳,自余居永嘉及吳也,東西數百里來學,歲時不歸,同席畏其專。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●同席】