【漢語大詞典●同行】
<P align=center>【漢語大詞典●同行】<p><br>1.謂操行相同或聲氣相投的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·語增』:“武王德雖盛,不能奪紂素所厚之心;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
紂雖惡,亦不失所與同行之意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雖爲武王所擒,時亦宜殺傷十百人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『初南食貽元十八協律』詩:“聊歌以記之,又以告同行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶一致。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·睽』:“二女同居,其志不同行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“二女共居一家,理應同志,各自出適,志不同行,所以爲異也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.一同行走。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指同行之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『垂老別』詩:“投杖出門去,同行爲辛酸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>沈從文『從文自傳·我上許多課仍然不放下那一本大書』:“於是同行的朋友就大嚷大笑,伴送我到家門口,才自行散去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]