【漢語大詞典●呂公】
<P align=center>【漢語大詞典●呂公】<p><br>1.指呂尙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『渭上題』詩:“呂公榮達子陵歸,萬古煙波繞釣磯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“呂牙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指呂嵒,即呂洞賓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋姚寬『西溪叢語』卷上:“襄漢隱者,躬耕數畝……一日,柱間得一絶,相傳呂公作也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅支志乙·嶽陽呂翁』:“章騆爲嶽陽守,聞城南老松之側有呂公祠宇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“呂洞賓”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]