豐碩 發表於 2013-2-19 08:42:05

【漢語大詞典●吉祥】

<P align=center>【漢語大詞典●吉祥】<p><br>
1.預示好運之征兆,祥瑞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·人間世』:“虛室生白,吉祥止止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“吉者,福善之事;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
祥者,嘉慶之徵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·范雎蔡澤列傳』:“豈道德之符而聖人所謂吉祥善事者與?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳曾『能改齋漫錄·記文』:“蓋道鄕昔寓居閣上,忽於佛前地生五筍,甚可愛……州人傳出,咸謂吉祥,以爲爲道鄕發也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指吉利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『駱駝祥子』十三:“白教你們拉一天車,都心里給我多念道點吉祥話兒,別沒良心!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指宋僧吉祥長老。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『鷓鴣天·吉祥長老設長松湯爲作』詞:“吉祥老子親拈出,箇箇教成百歲人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.元代授與僧人的美號。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元史·仁宗紀三』:“特授僧從吉祥榮祿大夫、大司空,加榮祿大夫、大司徒僧文吉祥開府儀同三司。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢大昕『十駕齋養新錄·僧稱吉祥』:“知元時以吉祥爲僧之美號。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指吉祥坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛陀坐相之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詳“吉祥坐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吉祥】