【漢語大詞典●吐豔】
<P align=center>【漢語大詞典●吐豔】<p><br>發出豔麗色彩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦謂放射光輝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『梅花賦』:“吐豔四照之林,舒榮五衢之路。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀韋莊『搗練篇』:“月華吐豔明燭燭,靑樓婦唱擣衣曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『夜泛西湖五絕』之一:“今夜吐豔如半璧,遊人得向三更看。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如:百花吐豔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]